Quả nhiên, dự đoán của Tiểu An Tử không sai, Dung Dịch bị giam lỏng trong cung. Chẳng bao lâu sau, lệnh cấm túc đối với các hoàng tử cũng được ban hành. Dù có ra ngoài, họ cũng phải được bệ hạ cho phép và có người giám sát chặt chẽ.
Không chỉ các hoàng tử, toàn bộ hoàng cung cũng bị phong tỏa nghiêm ngặt, không có lệnh thì không được ra vào.
Mùa đông năm thứ bốn mươi sáu niên hiệu Càn Hy, lục hoàng tử Dung Phong băng hà, hưởng dương chín tuổi. Linh cữu được quàn bảy ngày rồi nhập táng, đúng lúc tuyết lớn đột ngột đổ xuống, bay lả tả như bông.
Lúc ấy, Hứa Vân Thanh đang đứng bên đường.
Gió bắc cuốn theo hạt tuyết tạt vào mặt y, Hứa Vân Thanh nhìn màn lụa trắng phủ kín cả cung điện, gần như hòa làm một với màu tuyết. Tiếng khóc của các phi tần cũng bị tuyết lấp đi, từ xa vọng lại tiếng nhạc tang lẫn tiếng kèn sô-na vang lên xé tan mây trời, nhưng lại bị gió tuyết cuốn tan, những đồng tiền giấy bay lả tả cùng tuyết rơi xuống nền đá xanh.
Đây vốn không phải là nghi lễ mà quan viên cấp bậc như Hứa Vân Thanh có thể tham dự, y chỉ đứng bên đường, chờ đoàn nghi trượng đi qua.
Khi đoàn người đã đi xa, vai Hứa Vân Thanh đã bị tuyết mới phủ kín, y phủi tuyết trên vai, vác hòm thuốc bước nhanh về phía trước. Bỗng nghe phía sau vang lên tiếng thái giám kéo dài giọng hô: “Điện hạ giá lâm, người không phận sự tránh đường!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT