Bên ngoài An Khánh Cung, từng khóm trúc xanh rì tươi tốt, giữa ngày hè vẫn nghe thấy tiếng ve râm ran trong rừng. Dung Dịch dáng người cao ráo, theo Hứa Vân Thanh bước qua bãi cỏ và các bia tập bắn, đi vào bên trong An Khánh Cung.
Tướng quân đang thay y phục trong nội điện, để Hứa Vân Thanh và Dung Dịch chờ ở tiền điện. Tướng quân không thích có người hầu hạ, nên lúc này trong điện không một bóng người, chỉ còn lại hai người họ đứng cùng nhau. Hứa Vân Thanh nghiêng đầu một chút là có thể nhìn thấy dáng vẻ của Dung Dịch lúc này.
Dung Dịch hôm nay ăn mặc vô cùng chỉnh tề, áo thường phục hoàng tử màu xanh đen thêu kín hoa văn kim tuyến chìm, đai lưng đen ôm sát vòng eo thon gọn, tua ngọc buông xuống khẽ lay theo nhịp thở, từng nếp áo đều toát lên khí chất cao quý chỉ riêng hoàng gia mới có.
Có lẽ vì dạo này trải qua nhiều rèn luyện, vẻ gấp gáp và non nớt nơi hắn đã dần biến mất, thay vào đó là sự trầm ổn hơn, thi thoảng giữa đôi mày lộ ra uy thế khiến người khác vô thức phải tránh né.
Nhưng người hiểu rõ hắn như Hứa Vân Thanh lại dễ dàng nhận ra tâm trạng thật sự của Dung Dịch lúc này.
Vẻ mặt hắn trống rỗng, toàn thân căng cứng, cả người gần như hóa thành một cây trúc xanh ngoài cửa sổ.
Dễ thương thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT