Một buổi chiều thường nhật, Hứa Vân Thanh đang bắt mạch cho tướng quân trong An Khánh Cung.
Lão hoàng đế hôm nay cũng có mặt. Gần đây tâm trạng của ông dường như đặc biệt tốt, số lần đến An Khánh Cung cũng ngày một nhiều hơn. Hứa Vân Thanh mỗi lần đến bắt mạch cho tướng quân đều tình cờ gặp ông. Ông cùng tướng quân ngồi trên nhuyễn tháp ngoài điện, thi thoảng lại lên tiếng trêu chọc, ánh mắt uy nghiêm híp lại thoải mái, chỉ cần nghe tướng quân thuận miệng đáp lấy vài câu lấy lệ, ông cũng đã tỏ ra rất vui mừng.
Sau khi bắt mạch xong, Hứa Vân Thanh thuần thục thu dọn dụng cụ, cất vào hộp thuốc.
Chính lúc đó, lão hoàng đế mở lời: “Trông ngươi tuổi còn nhỏ, ngẩng đầu lên để trẫm nhìn thử. Năm nay bao nhiêu rồi?”
Nhận ra hoàng đế đang gọi mình, Hứa Vân Thanh cứng người, vội đáp: “Sang xuân năm tới thì thần vừa tròn hai mươi.”
Hứa Vân Thanh đang báo tuổi của thân xác này.
Lão hoàng đế gật đầu. Không biết hôm nay uống nhầm thuốc gì, đối diện với Hứa Vân Thanh lại tỏ ra giống như một trưởng bối từ ái, ngữ khí mang theo ý tốt, nói năng cũng như đang lo toan cho tương lai của y: “Nghe nói trong nhà ngươi không có trưởng bối nào đủ tư cách chủ sự. Sang năm khai xuân, trẫm ban cho một phần ân điển, đích thân tổ chức lễ đội mũ trưởng thành cho ngươi, thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play