Tại thái y viện, trong gian phòng nghỉ nhỏ của Hứa thái y.
Hứa Vân Thanh bị Dung Dịch đưa về sau một trận khóc từ đầu đường đến cuối ngõ, giờ đang lặng lẽ cúi đầu.
Tuy chỉ vì phút bốc đồng, không có ai để trút bầu tâm sự nên khi thấy được bóng người quen thuộc, y mới xúc động như thế.
Nhưng đến khi tâm trạng đã nguôi ngoai, Hứa Vân Thanh lại thấy xấu hổ vô cùng. 
Lớn ngần này rồi, đâu phải tiểu hài tử chưa trưởng thành, vậy mà lại đi làm ra chuyện gục đầu vào lòng người ta khóc lóc như vậy.
Dung Dịch vẫn không lên tiếng, có lẽ bị hành động lúc nãy của y khiến cho á khẩu không biết nói gì.
Ban nãy chỉ vì xúc động mà hành xử bốc đồng, giờ tỉnh táo lại rồi thì cũng không thể tiếp tục làm phiền người ta, Hứa Vân Thanh lau khô nước mắt, hơi ngượng ngùng lùi lại mấy bước kéo giãn khoảng cách: “Xin lỗi, ta chỉ là nhất thời xúc động, giờ thì ổn rồi.”
Dung Dịch không đáp, dường như vẫn đang suy nghĩ điều gì đó.
Bầu không khí im lặng khiến người ta thấy bồn chồn, dưới áp lực ấy, Hứa Vân Thanh cúi đầu ngày một thấp hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play