Từng tiếng, càng lúc càng nhanh.
Quả trứng đen lớn: “Đừng có sờ người ta nữa, bố nói rồi, chỉ có vợ mới được sờ.”
Bạch Hiểu Vũ không nghe thấy, quả trứng dưới lòng bàn tay dường như trở nên rất căng thẳng.
Cậu rút tay về, nhớ tới đây là một quả trứng, ánh mắt càng thêm dịu dàng: “Đừng sợ, tao sẽ không làm hại mày.”
Cậu quay đầu nhìn về phía Dư Tây: “Tiểu Tây, chúng ta nghĩ cách đưa nó ra ngoài.”
Dư Tây gật đầu, tuy không tình nguyện lắm, sao cậu ấy lại cảm thấy từ khi quả trứng này xuất hiện, cả buổi tối anh Bạch đều chú ý đến quả trứng?
Hơn nữa, không hiểu sao quả trứng này lại khiến cậu ấy có cảm giác khó chịu, lúc mới về, nếu không phải ở trong phòng anh Bạch thì cậu ấy đã xông lên đánh nhau với quả trứng đen rồi.
Bạch Hiểu Vũ muốn kéo quả trứng ra, cậu tiến lên vỗ vỗ quả trứng đen lớn, bảo nó thả lỏng. Sau đó giang hai tay ôm lấy thân trứng, dùng sức kéo ra ngoài.
Quả trứng đen lớn run lên, cậu ấy ôm... ôm... mình?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play