Bạch Hiểu Vũ gật đầu nói: “… Anh yên tâm, ngài ấy rất tốt. Anh cứ mang con non về đi, nếu không thể khai trí được thì lại mang về đây.”
Tiêu Việt an tâm ôm trứng đi ra ngoài. Lúc đi ra, anh ta còn bắt gặp bảy con non lén lút đi theo tới đây – chính là đám Cáp Đại. Bảy con sói con và husky tương tự nhau cùng nhau chạy xồng xộc đi tới, xuyên thẳng qua giữa chân của ba người trưởng thành, nếu không phải họ phản ứng nhanh thì suýt chút nữa đã dẫm phải mấy con non nghịch ngợm này.
Tay Tiêu Việt đang bận ôm trứng, không còn tay rảnh để dạy dỗ bọn nó, đám con non tất nhiên lại càng coi trời bằng vung. Người bố còn lại không gia nhập với đám con non cùng gây trò ầm ĩ là đã tốt lắm rồi chứ đừng nói là sẽ dạy dỗ đám con non này nghiêm khắc như Tiêu Việt.
Tiêu Việt lớn giọng quát bọn nó rồi quay lại nói với người phía sau: “Thật ngại quá, tôi không ngờ bọn nó sẽ lén lút đi theo.”
Lúc này Diệp Phong ôm lấy đám bốn con sói con, con non đã ăn xong một nửa vỏ trứng của bản thân, lại có Bạch Hiểu Vũ cung cấp dung dịch bồi dưỡng, bọn nó đã lớn hơn nhiều, vì nên một người không thể nào ôm nhiều con non được. Ba con non husky cứ trốn tránh mãi, trong thời gian ngắn anh ấy cũng không thể làm gì.
Cô gái đứng sau lưng họ nhìn những con non này, nét mặt lạnh lùng hiếm khi toát lên vẻ dịu dàng: “Không sao hết, bản tính của con non là nghịch ngợm mà. Có cần tôi giúp đỡ không?”
Diệp Phong vội gật đầu ngay: “Vậy làm phiền cô rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play