Trong căn phòng bệnh, từng lời nói vang lên rõ ràng.
Thẩm Phất Du không bước vào, mà chỉ nắm tay Bảo Lạc đứng ở cửa nghe.
“Giám đốc Lương, ngài đừng lo lắng quá. Trẻ con ấy mà, chắc chắn chỉ vì ham chơi nên tự mình chạy ra ngoài. Chơi chán rồi, nó sẽ tự quay lại thôi.” Một giọng nữ dịu dàng nói.
Người đàn ông được cô gọi là Giám đốc Lương chẳng hề để ý đến lời cô, thậm chí cũng không nghe rõ cô đang nói gì. Ông chỉ cau mày nhìn vào chiếc điện thoại, lật qua lật lại hồi lâu, rồi mới gọi một cuộc điện thoại.
“Giám đốc Lương, đây là bát canh tôi đã nấu, sắp nguội rồi. Ngài uống chút đi.”
Lưu Nhung Nhung bưng một bát canh đưa tới.
Đúng lúc ấy, điện thoại của Lương Dương kết nối. Ông định nói thì bát canh đã được đưa đến trước mặt. Ông giơ tay đẩy ra, nhưng không dùng nhiều lực, thế mà bát canh vẫn bị làm đổ văng lên cả áo ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT