“Mẹ tôi? Không thể nào! Mẹ tôi đã…”
“Đã mất rồi. Bà ấy vẫn ở quê, lúc đi đường không may trượt chân ngã xuống rãnh. Khi được cứu lên, bà ấy không qua khỏi, thậm chí không kịp để lại lời nào cho các con.”
“Đại sư, cô đúng là thần kỳ, ngay cả chuyện này cũng biết!” Người đàn ông nhìn Thẩm Phất Du với ánh mắt ngưỡng mộ.
Ông chưa kịp nói, đại sư đã biết hết. Thật thần kỳ.
Thẩm Phất Du: “…” Lần này thật sự không phải cô đoán. Mẹ ông đang đứng phía sau ông, lẩm bẩm mãi, cô chỉ nghe được thôi.
“Bà ấy không gặp được các con lần cuối, lòng còn vướng bận. Hồn phách chưa siêu thoát, muốn dặn dò ông vài điều. Lần tới khi ngủ, nhớ chào bà và lắng nghe bà nói.”
Người đàn ông xúc động. Ban đầu ông cứ tưởng bị thứ gì xấu bám theo, sợ đến nỗi gần như phát hoảng. Ông còn nghĩ mình chưa từng làm điều gì thất đức, hóa ra là mẹ mình!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT