Chỉ thấy mấy lá bùa trong tay Thẩm Phất Du bỗng nhiên tự bay lên, bao bọc lấy chiếc rương nhỏ.
Ngay khi vừa bọc lại, chiếc rương đột nhiên bay lên, bên trong mơ hồ có tiếng truyền ra: “Thả ta ra, thả ta ra, mau thả ta ra.”
Ngoại trừ Thẩm Phất Du, những người khác đều giật mình.
Thẩm Phất Du không để ý đến tiếng nói đó, miệng lẩm bẩm gì đó, theo lá bùa cháy lên tiếng nói đó nhanh chóng biến mất. Đợi lá bùa cháy hết chiếc rương trực tiếp rơi xuống, còn phát ra một tiếng động.
Mọi người thấy chiếc rương đột nhiên mở ra, từ bên trong lăn ra một thứ gì đó trông giống như đồ cổ.
“Tiểu Du, đừng chạm vào thứ đó.” Thấy Thẩm Phất Du cúi người nhặt, Trần Uyển Uẩn giật mình vội vàng bước tới ngăn cản cô, giọng nói vừa rồi nghe thật sự rất ghê rợn.
“Chị, hay là vứt nó đi.” Thẩm Đường Khê nhìn cũng thấy kỳ lạ, nhưng bảo cô lấy thì cô không dám.
Thẩm Phất Du cầm thứ đó trong tay, lắc đầu: “Không sao, ác linh đã bị trục xuất rồi.”
“Đại sư, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Phương Khải Văn bây giờ hoàn toàn tin vào những chuyện này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT