Bây giờ con ruột đã tìm về rồi, chẳng phải là gia sản lại phải chia thêm một phần nữa sao?
Hai con nhỏ chết tiệt này đều khắc bà ta, nhìn thấy chúng là không có chuyện gì tốt.
Mọi người đều ngồi im lặng, cho đến khi cửa thư phòng mở ra, ông cụ nhà họ Thẩm bước ra.
Ông cụ tuy tóc đã bạc trắng nhưng tinh thần thoạt nhìn vẫn rất tốt, trong tay cầm một cây gậy. Thẩm Phất Du liếc mắt nhìn, hình chạm khắc đầu rồng ở đó sao cứ thấy quen quen, hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi.
Theo bước chân ông cụ Thẩm đi xuống bậc thang, Thẩm Phất Du cũng nhìn rõ hình vẽ đầu rồng, sắc mặt có chút vi diệu.
Cây gậy này là do cô từng dùng để luyện tập, sau khi khắc xong không biết vứt đâu, sau đó bị người ta lấy đi lấy lại cũng không biết đã bán cho ai rồi. Đối với cô mà nói cũng không quan trọng, dù sao cũng chỉ là một cây gậy thôi.
Không ngờ lại nhìn thấy ở đây, còn đang ở trong tay ông nội ruột của mình, cảm giác này thật sự rất kỳ diệu.
Nhìn lớp bao bọc bên ngoài, có thể thấy ông cụ thường xuyên cầm nó trong tay.
“Cháu chính là Tiểu Du?” Ánh mắt cô quá mức trực tiếp, ông cụ Thẩm lập tức chú ý tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play