Lỡ ông cụ thốt lên câu “đều là anh em cả, bỏ qua đi” chỉ nghĩ đến thôi đã thấy buồn nôn.
Thế nên, Thẩm Quân Trạch chỉ ậm ừ cho qua, vì dù sao gia đình họ cũng đã hiểu rõ tình hình.
Trên đường về nhà, ông không quên hỏi Thẩm Phất Du: “Thẩm Minh có đến mức điên cuồng mà dám hút cả vận khí của ông nội không?”
“Chưa đến mức ấy đâu.” Nhưng nếu tiếp xúc lâu dài, vận khí xung quanh ông cụ sẽ bị ảnh hưởng.
May mắn là ông cụ có cây gậy đó, tạm thời không bị tác động.
Thẩm Quân Trạch thở phào, điều này chứng tỏ ông cụ hiện tại vẫn an toàn.
Dù gì thì ông cụ vẫn là cha ruột, ngoài việc có chút thiên vị, ông cụ chưa từng đối xử tệ bạc với ông, lại không hề lú lẫn. Nếu ông cụ bị hút hết vận khí, ông sao có thể khoanh tay đứng nhìn.
Xác nhận ông cụ vẫn bình an, tạm thời ông đành tập trung lo cho gia đình mình, vì tình hình ở nhà ông còn nghiêm trọng hơn nhiều.
“Vậy còn Tiểu Khê thì sao? Lời nguyền này có giải được không?” Trần Uyển Uẩn lo lắng hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT