Tiếng điện thoại ngắt, Thẩm Phất Du tức muốn bùng nổ, cô nghi ngờ liệu có phải các sư huynh đang cố ý chọc tức cô, ai nấy chỉ biết nói mỉa mai.
Cuối cùng Thẩm Mục không nhịn được: “Tiểu Du, tính tình sư huynh của em cũng gấp gáp nhỉ?”
“Đúng vậy.” Thẩm Phất Du gật đầu, anh ấy đúng là vội vã, nói chuyện luôn rất nhanh, chưa đợi người khác nói xong đã nói liền một tràng.
Xuống núi mà vẫn chưa bị ai xơi tái thật là điều kỳ lạ.
“Vậy em có bao nhiêu sư huynh?” Thẩm Đường Khê ngạc nhiên hỏi.
“Em có mười hai sư huynh, tính cả em thì sư phụ có mười ba đồ đệ.”
Trong sư môn, mọi người đều gọi nhau bằng thứ bậc, cô là đồ đệ thứ mười ba, bình thường các sư huynh gọi cô là “Thập Tam,” chỉ khi cô mắc lỗi mới gọi tên đầy đủ.
Mọi người không hiểu lắm về mối quan hệ đó, Thẩm Phất Du cũng không giải thích nhiều, cô ôm chiếc thùng định về phòng. Chú Minh quản gia muốn giúp, nhưng khi đỡ chiếc hộp, chú suýt bị đau lưng.
“Không cần, để cháu tự làm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play