Thẩm Đường Khê cũng sững người. Cô cứ nghĩ chị gái mình là người kiệm lời, ở nhà cũng ít nói chuyện. Không ngờ một khi đã nói thì từng câu từng chữ đều sắc bén, chọc đúng chỗ đau của đối phương.
Thẩm Đường Khê thấy Hồ An Nghi tức giận đến mức mặt mũi vặn vẹo, vội vàng giật nhẹ vạt áo đồng phục của Thẩm Phất Du.
“Con nhỏ đê tiện, tao xem mày có phải muốn ăn đòn rồi không?” Hồ An Nghi vừa nhận ra tình thế liền giơ tay định tát vào mặt Thẩm Phất Du.
Thẩm Phất Du vốn không để tâm, định giơ tay lên đỡ, thì nghe một tiếng quát lớn.
“Bà định làm gì đấy?” Trần Uyển Uẩn, vừa đến nơi, chứng kiến cảnh tượng này liền không nhịn được. Không suy nghĩ thêm, bà lao tới, đẩy Hồ An Nghi ra và bảo vệ Thẩm Phất Du phía sau mình, nói: “Ai cho phép bà đánh con gái tôi?”
Từ khi nhận được điện thoại của giáo viên chủ nhiệm báo rằng Thẩm Phất Du gặp chuyện ở trường, lòng bà bồn chồn không yên, suốt quãng đường liên tục thúc giục tài xế chạy nhanh hơn.
Tiểu Du từ nhỏ đã phiêu bạt bên ngoài, chịu nhiều khổ cực, trong mắt một số người, một đứa trẻ lớn lên trong môi trường khác biệt thường bị nhìn bằng ánh mắt đầy ác ý. Hơn nữa, bà cũng từng chứng kiến cảnh những đứa trẻ tàn nhẫn đối xử với nhau. Chỉ cần Phất Du đi học, bà lúc nào cũng lo ngay ngáy, đợi khi tan học lại phải cố gắng tỏ ra bình thường mà hỏi han xem con có chuyện gì xảy ra ở trường không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play