Tự Cẩm đối diện với ánh mắt của Tiêu Kỳ, nhất thời không biết rõ trả lời thế nào, dứt khoát chúi đầu vào trong lòng hắn, "Hoàng thượng xem rồi làm đi, thần thiếp đều nghe người." Dù sao chỉ cần vạch trần tâm tư Lý Chiêu Nghi ra, dựa vào tính cách của Tiêu Kỳ thì cuộc đời nãy cũng sẽ không thuận mắt với nàng ta, thế cũng đủ!
Nghe câu trả lời ngọt tận tim người, lại chứng kiến vẻ mặt thẹn thùng Tự Cẩm đang nép vào người, hắn vẫn còn có thể ngồi đó mà lòng không loạn, vậy thì thật không phải là nam nhân rồi.
Trần Đức An từ Ngự Thiện phòng đi trở về, vừa vào Di Cùng hiên thì liền nhìn thấy Vân Thường và Quản Trường An đều đứng xa xa trước cửa chính điện. Hắn ta nhất thời không hiểu lý do nên vội vàng tiến lên vài bước, nhìn Quản Trường An xin chỉ thị: "Quản ca ca, khi nào truyền lệnh, bên phòng ăn đã chuẩn bị xong rồi."
Quản Trường An mặt không chút thay đổi nói ra: "Chờ đi."
"Ơ?" Trần Đức An không hiểu, liền nghiêng đầu nhìn Vân Thường.
Mặt Vân Thường cũng không chút thay đổi, căn bản không không nhìn tới Trần Đức An. Trần Đức An đang định nói điều gì, bỗng nhiên nghe những tiếng động đứt quãng trong phòng, nhất thời mắt choáng váng. Lập tức cũng không hỏi, trốn qua một bên làm cây cọc gỗ thứ ba.
Quản Trường An ngửa đầu nhìn trời, trong lòng bi thương nước mắt chảy thành sông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play