Tháng tư hoa nở, đầy viện thơm hương.
Nhìn qua cửa sổ, nụ cười trên mặt Tự Cẩm lạnh lùng, Vân Thường đứng bên cạnh nhìn thấy trong lòng cũng phát rét, không dám nói thêm một câu gì, cúi đầu đứng ở một bên.
Giờ Tự Cẩm đang cảm thấy phấn khích. Vốn nguyên chủ đã cực kỳ ghét hận dòng chính. Tô Nhị làm như vậy càng khơi thêm sự tức giận trong lòng nàng. Cảm xúc của nữ nhân mang thai vốn đã không ổn định, nóng nảy, giờ Tự Cẩm cảm thấy như có ngọn lửa cháy trong lòng mình.
"Vân Thường, ngươi đi Minh Tú Cung nói một tiếng, nói ta cùng Tô cô nương không quen biết, không có gì cần gặp."
Vân Thường sững sờ, chủ tử rất ít khi không cho người khác thể diện, nhưng cũng chỉ ngơ ngác như vậy trong tích tắc, ngay lập tức phục hồi tinh thần lại, gật đầu nói: "Nô tỳ biết rõ, nô tỳ sẽ đi truyền lời."
Tự Cẩm gật gật đầu, nhìn theo Vân Thường đi ra ngoài, tự mình ngắm hoa trong sân xuất thần. Cho dù như thế nào, nàng cũng không tính sẽ thân thiết tỷ muội với người mà dòng chính đưa vào. Thật sự dòng chính đã đối xử với nhà nàng rất tệ bac. Ân oán bao năm nay, mỗi khi có người nào nhắc tới chuyện đó thì người nhà nàng đều thấy hổ thẹn không ngẩng đầu được lên. Mặc dù về sau sự thật cũng sáng tỏ nhưng mọi người luôn tò mò tìm hiểu chân tướng đối với chuyện lộn xộn nhà người khác.
Cho nên, Tự Cẩm không muốn lá mặt lá trái với Tô Nhị, giữ khoảng cách là tốt nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play