Ăn tối xong, tâm trạng Tự Cẩm rất sung vui sướng. Buổi tối gió đêm mát mẻ, nàng chậm rãi đi tản bộ trong sân. Tiêu Kỳ thì phải vất vả phê duyệt tấu chương. Cũng y như lúc trước, qua cánh cửa hai bên đều nhìn thấy nhau. Tự Cẩm đứng ngoài cửa sổ, nhìn người đàn ông ngồi dưới ánh đèn, nét mặt góc cạnh, lông mày sắc như kiếm, ánh mắt sáng như sao. Người đàn ông này quá đẹp trai, không giống người thật chút nào.
Điều khiến Tự Cẩm vui vẻ nhất là nàng cảm giác được giữa hai người có nhiều thứ rất khác lạ. Cũng như chuyện hôm nay, hắn cũng không hỏi nàng một câu liền biết rõ nàng bị oan ức thiệt thòi thế nào. Hơn nữa còn bắt Quý phi thu thập cục diện rối rắm này. Kỳ thật có lẽ trong lòng hắn biết rõ chuyện này là một tay Quý phi sắp đặt trong bóng tối.
Nhìn thủ đoạn của người đàn ông này xem, chỉ nói cười thôi mà đã phá tan âm mưu của Quý phi. Vừa không để cho Quý phi oán hận hắn, còn có thể làm cho mình biết ơn. Trong chuyện này chỉ sợ người xui xẻo nhất chính là Ngọc Quý Tần, Quý phi nhất định sẽ đẩy hết trách nhiệm trong vụ này lên đầu nàng ta.
Hơn nữa người được lợi nhất sẽ là mình. Quý phi rất sợ Tiêu Kỳ tức giận, vì chứng minh mình trong sạch, vì dẹp cơn giận của hắn, cũng nhất định sẽ chứng minh nhà mình và Tô gia Khúc Châu không có ân oán. Chỉ cần chính miệng Quý phi làm chứng chuyện này thì sau này sẽ không có ai dám lấy việc đó ra để khiêu khích nữa.
Ngươi không phục ư, chẳng lẽ dám nghi ngờ lời Quý phi nương nương nói sao?
Càng nghĩ Tự Cẩm càng vui vẻ, trên đời tại sao lại có thể có người đáng yêu như Tiêu Kỳ chứ?
Thủ đoạn tinh vi, tính toán sâu xa, Tự Cẩm là người xuyên không cũng phải bội phục cực kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play