Sáng hôm sau, Tiêu Kỳ đã dậy sớm đi lâm triều. Tự Cẩm chậm rãi dậy, Dục Thánh cũng đã dậy sớm đang chơi đùa ngoài sân.
Qua cửa sổ cũng có thể nghe được tiếng cười lảnh lót của bé, vui vẻ làm người nghe được tâm trạng cũng vui hơn.
Đám người Vân Thường hầu hạ nương nương đứng dậy rửa mặt thay quần áo. Sau khi ăn sáng, Khương cô cô mới vào, quỳ gối thi lễ đối với Tự Cẩm, "Nương nương, Hoa cô cô bên cạnh Quý phi nương nương tới nói muốn gặp người."
Tự Cẩm chớp mắt mấy cái nhìn Khương cô cô, "Từ khi nào vậy?"
"Nửa canh giờ trước, bởi vì nương nương đang ăn sáng nên nô tỳ không dám quấy nhiễu." Khương cô cô cúi đầu trả lời.
Tự Cẩm nhẹ nhàng cười một tiếng nhìn Khương cô cô, "Cô có biết vì sao quý phi phải gặp ta không?"
"Nô tỳ không biết, nhưng nô tỳ nghĩ có lẽ cũng chỉ là muốn nhờ nương nương cầu kiến Hoàng thượng mà thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT