Ra khỏi Sùng Minh Điện, ông đi thẳng một mạch tới cửa cung, từ xa đã thấy con trưởng Tô Thịnh Dương đứng chờ bên ngoài cửa cung. Nhìn thấy ông đi ra, hắn vội đi tới đón, "Phụ thân."
"Sao con lại tới đây?" Mặc dù Tô Hưng Vũ đã gần năm mươi tuổi nhưng vẫn là một người đàn ông trung niên tuấn tú, da trắng râu dài, hào hoa phong nhã, phong thái thể hiện rất lịch sự tao nhã.
Tô Thịnh Dương không đẹp tinh tế như Tự Cẩm, cũng không tuấn tú như phụ thân nhưng thần thái lại có mấy phần hùng khí. Mày kiếm mắt sáng, mũi cao môi mỏng, đứng ở đó cao lớn vững chãi khiến cho mấy hộ vệ đứng ở cửa cung đều phải liếc nhìn mấy lần.
"Mẫu thân sai con đến đón phụ thân." Tô Thịnh Dương cũng đang rất lo lắng nhưng biết chỗ này không phải nơi nói chuyện liền đưa phụ thân mình đi tới chỗ xe ngựa, vừa đi vừa nói chuyện: "Hôm nay con nhận được thiệp mời của Sở gia, do đó mới đến đón phụ thân."
Tô Hưng Vũ nhướng mày, cũng không trực tiếp trả lời chỉ nói: "Lên xe hẵng nói."
"Vâng."
Xe ngựa của Tô gia đã chờ đợi từ sớm, hai cha con lên ngồi ổn định trong xe, xe từ từ lăn bánh. Lúc này Tô Hưng Vũ mới nói: "Thiệp mời của Sở gia không dễ nhận đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play