Cơ Vị Tưu biết xác suất con người ta có thể cầm nhầm thứ này gần như bằng không, nhưng cậu chỉ có thể nghĩ theo hướng như vậy thôi, bằng không thì sao? Chẳng lẽ đầu óc Cơ Tố bị lừa đá?
… Cậu cũng chỉ muốn nghĩ theo hướng như vậy.
Ai ai cũng biết những người hầu hạ bên cạnh cậu không kín mồm kín miệng chút nào, cậu không hiểu rốt cuộc những kẻ khác làm sao mà thu mua được lòng người, khiến thuộc hạ ngay cả tội mất đầu cũng dám phạm phải… So ra thì cậu chỉ biết phát tiền, phát thịt, trứng, gạo, mì cho người dưới, trông cứ như một kẻ ngốc đang thay người khác nuôi thuộc hạ.
Đạo thánh chỉ trống này thoạt nhìn như là quyền sinh quyền sát vô hạn, như là lá bùa giữ mạng mà Cơ Tố ban cho cậu… Nhưng trên thực tế thì sao?
Nói là bùa đòi mạng còn hợp lý hơn.
Chỉ cần đạo thánh chỉ này rơi vào tay kẻ khác, thậm chí cậu còn không cần dùng, chỉ cần nó không nằm trong tay cậu thôi là đã đủ để cậu chết một vạn lần rồi… Nhưng nếu Cơ Tố muốn giết cậu thì cần gì phải phiền phức như vậy chứ?
Cơ Vị Tưu chậm rãi thở ra một hơi, huống hồ đạo thánh chỉ trống này không chỉ đe dọa cậu mà còn đe dọa cả Cơ Tố. Dù cho hắn thực sự muốn ban thánh chỉ thì cũng cần trải qua nhiều trình tự, hơn nữa Cơ Tố vẫn còn đang tại vị, cho dù có thực sự viết tội kỷ chiếu* hay chiếu thư nhường ngôi lên đạo thánh chỉ trống này thật thì có sao? Nếu như Cơ Tố không muốn ban thánh chỉ thì chắc chắn nó sẽ không được phép xuất hiện… Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nếu như một ngày nào đó Cơ Tố không còn nữa thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT