Khí chất của Dung Hành hoàn toàn thay đổi.
Trước kia, hắn sẽ tìm mọi cách tranh thủ ở bên cạnh Tống Viên, nếu là trước khi xảy ra chuyện kia, hôm nay hắn sẽ không biết xấu hổ mà đi theo cô đi ăn tối.
Bây giờ dường như hắn đã quay trở lại là một hoàng đế nắm mọi quyền kiểm soát.
Sau khi Dung Đình và Tống Viên rời đi, hắn đến nhà hàng của khách sạn để dùng bữa tối đơn giản. Sau khi trở về phòng, hắn cầm một cuốn sách về cách làm giàu mà hắn đã mua ở quầy sách, đọc một cách nghiêm túc. Cho đến khi có người gõ cửa, hắn mới ngẩng đầu lên, đứng dậy đi ra mở cửa.
Người đứng ở cửa là Tôn Khải Minh, Tôn Khải Minh đang cầm một chiếc lồng và nói như thể đang dâng một báu vật: "Ông chủ, hôm qua có người mua một con vẹt, tôi thấy Dung Đình có vẻ rất thích nó. Hôm nay tôi đã đi chợ hoa và chim, ở đó có vẹt, chúng không phải là loài hiếm, tôi thấy con này rất đẹp, vì vậy tôi đã mua cho Dung Đình chơi."
Con chim trong lồng quả thực rất đẹp, Dung Hành cũng cúi đầu nhìn nó.
Tôn Khải Minh thực sự lo lắng cho cảm xúc của ông chủ, nếu muốn đi đường vòng cứu nước thì anh ấy phải phục vụ vị tiểu thiếu gia kia cho thật tốt. Chỉ mang đồ ăn cho cậu ấy thì có ích gì? Trẻ con sẽ không nhớ những thứ đó. Tốt hơn là chiều theo sở thích của cậu ấy, nếu không phải chưa đủ điều kiện, không biết liệu cô Tống có hứng thú nuôi chó hay không, anh ấy cũng muốn đến cửa hàng thú cưng để mua một chú chó con hoặc một chú mèo con tặng cho Dung Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT