Không biết từ lúc nào, trận đấu bóng chuyền đã biến thành màn solo giữa Tân Án và Nghiêm Húc. Bóng của Nghiêm Húc đều nhắm về phía Tân Án, bóng của Tân Án cũng chỉ nhắm về phía Nghiêm Húc. Hai người như thể đang so kè cao thấp, những người còn lại trên sân hoàn toàn bị bỏ rơi, không tài nào chen chân vào được.
Cuối cùng, đội Nghiêm Húc giành chiến thắng, tỷ số sát nút, chỉ kém đội Tân Án một quả bóng. Chủ yếu là do Trần Tiệp đã để thua quá nhiều điểm ở đầu trận. Khi Trần Tiệp trở lại sân, anh ta cảm nhận rõ ánh mắt khó chịu của những người khác, nhưng anh ta chẳng hề bận tâm.
Anh ta chỉ là không muốn đội này được yên ổn mà thôi.
“Tốt, bây giờ mọi người nghỉ ngơi một chút, có thể tự đi kiếm đồ ăn. Buổi chiều chúng ta sẽ chính thức bắt đầu thử thách.” Lương Việt thông báo.
Vì số lượng phòng ốc còn lại không nhiều, lại thêm việc phòng nào phòng nấy đều bẩn thỉu, đội Nghiêm Húc quyết định bỏ qua việc dọn dẹp, ngồi tạm xuống bãi biển.
“Chúng ta ăn gì đây?” Trần Ngọc Lâm xoa bụng đói meo: “Tôi xem trên video thấy mọi người toàn ăn hải sản mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT