Lê Khinh Nam ánh mắt vừa chuyển, cũng thấy được hành vi người nọ, lười nhác cười: “Mỗi người mỗi ý, có lẽ anh ta sợ chúng ta lấy cắp đồ của anh ta, việc râu ria này, dù sao đến lúc đó khi xe chở người, không còn chỗ nào có thể để anh ta để đồ, phải tự mình vận chuyển về thôi!”
Anh tự thấy mình đã làm tốt, công khai và công bằng, nhưng người ta không tin không hiểu, không phải anh cũng không thể làm gì sao?
Ha hả cười, Bạch Lăng Vi hài hước liếc anh một cái: “Thoạt nhìn, độ uy tín của anh còn không có đủ nha!”
“Độ tín nhiệm này, vĩnh viễn cũng không đạt đến mức tối đa…” Lê Khinh Nam thở dài một tiếng, không hiểu sao giọng điệu kia, vì sao sẽ có hơi vui sướng khi người gặp họa, phải chăng đang nghĩ đến việc người khác phải làm thế nào để tự mang vật tư về?
Quả nhiên, thiếu tướng Lê cũng vẫn là người trẻ tuổi a, tham gia quân ngũ, từ trước đến nay hỉ nộ rõ ràng.
Bạch Lăng Vi gật đầu, vui vẻ đồng ý, tự mình làm việc, mặc kệ như thế nào, không phải lúc nào cũng được hiểu, cô cũng không nghĩ đến phải làm hài lòng tất cả mọi người, cô chính là sống cuộc đời của mình, cũng không phải sống cuộc đời cho người khác, không hài lòng điều gì thì cũng đừng quá đáng!
Vừa nghĩ, vừa nhìn khắp nơi, giống như Nhóm lính đánh thuê Vi Phong còn chưa có trở về, không phải chỉ có mấy người, phải chuyển bao nhiêu đồ tới? Không cần thiết đâu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT