“Con biết ông muốn để con làm gì không?” ông Lê cao giọng cười, tâm tình càng thêm thoải mái, lại một lần nữa khẳng định, ánh mắt cháu trai nhà mình, thật không tồi.
“Con nghĩ, đây chính là mục đích chính của ông khi gặp con hôm nay!” Bạch Lăng Vi cười nhạt: “Ông muốn con thu gom hết vật tư của căn cứ phải không?”
“Nói không sai, nghe Nam Nam ngẫu nhiên đề cập đến, không gian của con, tựa như thật sự rất lớn, có thể chứa được hết không?” Ông Lê vốn dĩ còn có phần lo lắng.
“Chắc không vấn đề gì, nhưng, ông thật sự tin tưởng con sao? Vật tư nhiều như vậy, đủ cho con ăn mấy đời.” Bạch Lăng Vi chớp chớp mắt, cảm thấy nhiệm vụ này hoàn toàn không có áp lực.
“Đồ đạc của con cũng nhiều như vậy, knói không chừng vật tư của căn cứ, còn không tốt bằng của con đâu, hoa quả, vịt quay, bánh trung thu, ông già như ông đây, còn chưa có thay mặt thủ hạ binh cám ơn con đâu” Ông Lê nhưng thật ra sảng khoái: “Huống chi, với quan hệ của con và Nam Nam, ngay cả con ông cũng không tin tưởng, thì còn có thể tin ai? Sống như vậy thật mệt mỏi.”
Bạch Lăng Vi bị trêu chọc đến đỏ mặt, trong lòng càng thêm thắc mắc, Lê Khinh Nam không phải nói anh còn chưa về đến nhà, liền nhận được tin tức ông Lê muốn gặp cô sao, trực tiếp quẹo đến nhà cô tìm cô sao? Hiện tại ông Lê sao lại chắc chắn như vậy? Rốt cuộc anh nói gì về cô với người nhà chứ!
“Ông thích uống trà sao? Vậy thì mấy thứ này của con có tác dụng rồi.” Bạch Lăng Vi dời mắt lấy ra mấy hộp trà đóng gói đẹp mắt, đặt lên trên bàn ông Lê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play