Tuy nhiên, mẹ Lê không thiếu nguyên liệu, bà làm ra bánh trung thu, thật sự khiến người ta ngửi thấy đã thèm. Hơn nữa, nghĩ đến mẹ Lê làm đồ ăn có thêm vị ngon, Bạch Lăng Vi không nhịn được chảy nước miếng, bao nhiêu năm rồi, cô chưa ăn được chiếc bánh trung thu nào hợp khẩu vị? Thường mua loại tốt nhất, nhưng khi ăn vào chỉ thấy ngọt, còn lại, không có nếm ra được vị gì khác.
“Nam Nam à, con và Tiểu Vi đi xem bố con, đừng để ông ấy lại tán gẫu với người khác đến nửa ngày, quên mất nhiệm vụ của mình rồi.” Mẹ Lê hiển nhiên đã trải qua chuyện này, cho nên rất không yên lòng.
Nhận lệnh xong, Lê Khinh Nam và Bạch Lăng Vi tự nhiên đi về phía quảng trường trung tâm.
Bạch Lăng Vi còn cảm thấy rất thần kỳ: “Những người khác còn dám giành chỗ với ba anh sao?”
“Đương nhiên không dám, mẹ anh chỉ thích nghĩ vậy, trước tận thế bố anh thỉnh thoảng gặp người quen giữa đường, nói chuyện một hồi rồi đi làm gì đó, rồi không còn cơ hội nữa, không phải vấn đề giành hay không giành.” Lê Khinh Nam phục mẹ Lê, rất nhiều lúc cũng không giải thích, bà nói như thế nào, anh làm theo là tốt rồi.
Quả nhiên, đến trung tâm quảng trường, Lê Thanh đã bày xong bàn ghế,đứng giữa quảng trường, người khác đều lấy ông làm trung tâm, tản ra ngoài, cảm giác đó, thật là phô trương, thật là ngôi sao giữa muôn vàn ánh mắt...
Thấy con trai đến, tinh thần Lê Thanh lập tức tỉnh táo, trực tiếp phủi tay để cho hai người tiếp nhận thay ông ấy trông coi, liền tìm bạn bè tán gẫu, bộ dáng như vậy, cũng không yên tĩnh được chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play