Lôi Hạ mặc một chiếc áo phao, trong ánh mắt chú ý của mọi người, đi về phía cửa.
Những bộ quần áo này tất nhiên là do Bạch Lăng Vi chuẩn bị, đội lính đánh thuê Vi Phong bọn họ theo Bạch Lăng Vi, thật ra không thiếu ăn mặc, trời lạnh thế này, cũng không quá lạnh.
Không lâu sau, Lôi Hạ kéo hai túi lớn đồ trở về, Lôi Thiệu nheo mắt lại: “Không phải đoàn trưởng?”
Lôi Hạ sắc mặt cổ quái một chút: “Là một thân cây, nó để lại hai túi đồ này, rồi đi…”
“Cây mai nhỏ bên người thiếu tướng Lê?” Vũ Thắng có hứng thú, đây là một cái cây nổi tiếng mà!
“Đoàn trưởng thật có tài, vậy mà lại để Cây mai nhỏ giúp chúng ta giao đồ trong trời tuyết lớn?” Sở Hà một mặt kính phục, càng thêm may mắn vì mình đã gia nhập đội lính đánh thuê Vi Phong, nếu không, làm gì có ngày tốt đẹp như bây giờ?
“BNhưng nói đi cũng phải nói lại, trong trời tuyết lớn thế này, có lẽ chỉ có cây mai nhỏ có thể đi lại tự nhiên, không chịu ảnh hưởng, đừng quên, hồng mai đều nở trong mùa đông.” Dã Bân chậc chậc hai tiếng, cảm thấy đoàn trưởng nhà bọn họ rất có tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play