Bạch Lăng Vi luôn muốn báo thù, huống chi là đòi nợ gấp mười, đã là vinh dự lớn rồi.
“Cuối cùng là ba bên đánh nhau. Thực sự là một cuộc chiến đấu bất ngờ...” Lúc này, Lê Khinh Nam tựa hồ nhớ ra điều gì, đột nhiên hỏi: “À phải rồi, nhóm lính đánh thuê Vân Thanh có tổng cộng bao nhiêu người khi bọn họ trở về?”
“Không đến hai mươi người, tôi cũng không có đặc biệt để ý đến điều này, nhưng ngược lại họ vận chuyển rất nhiều con mồi.” Bạch Lăng Vi hơi nghiêng đầu, nhớ lại hai anh em nhà họ Trương, tự nhiên lúc đó cô cảm thấy bọn họ là đáng quan tâm nhất vào thời điểm đó.
Lê Khinh Nam nhếch môi, “Lúc tôi gặp bọn họ, đã có tổng cộng hơn trăm người, nếu không bọn họ làm sao dám khiêu khích động vật biến dị cấp bốn? Em biết đấy, động vật biến dị cấp ba và cấp bốn đều là những con sát thủ lớn mà trong nhóm bọn họ còn chưa có người nào đạt đến cấp bốn nên họ chỉ có thể dựa vào số lượng.”
“Trong cận chiến, tôi có thể chiến đấu một cách dễ dàng, tuy sức chiến đấu có thể thấp, nhưng tôi cũng không yếu chút nào. Khi chiến đấu tự nhiên có thể lợi dụng địa hình để ẩn nấp, không đánh được thì vẫn phải cố thủ. Chỉ có kẻ ngu ngốc mới không làm được.” Công việc trước đây của Lê Khinh Nam là làm tất cả mọi thứ mà anh có thể, cũng nhờ vậy mà vào ngày tận thế, những công việc đó đã giúp ích cho anh rất nhiều thứ và tạo thuận lợi để anh ngày một phát triển hơn.
“Nếu đã như vậy, anh hẳn là sẽ không bị thương nặng như thế!” Bạch Lăng Vi nghi hoặc nói.
“Đúng, tôi giỏi ứng phó với loại tình huống chiến đấu hỗn loạn này hơn họ rất nhiều. Chỉ cần Tiểu Hắc đồng ý hợp tác thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng.” Lê Khinh Nam thở dài: “Nhưng ngay khi tôi sắp trốn thoát thành công, thì Trương Vân đã mở miệng ra đề nghị một thỏa thuận với tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play