Bạch Lăng Vi vẻ mặt có chút kỳ quái, nghi hoặc hỏi anh: “Tại sao Tết Nguyên Đán anh lại không uống rượu cùng bố của mình?”
Ông ấy đã có tuổi, uống thứ này vào sẽ không tốt, nếu có thể thì tốt nhất là không nên uống. Mặc dù cơ thể ông đã trở nên khỏe mạnh hơn sau khi thức tỉnh dị năng nhưng ông vẫn cần phải chăm sóc bản thân thật tốt.
“Tôi cũng không giỏi việc này, uống rượu vào có thể dễ gây rắc rối hơn...” Lê Khinh Nam từng thấy dáng vẻ cô đơn của ông khi uống rượu một mình nên đã bầu bạn cùng ông. Nhưng có một lần vào đêm giao thừa, khi không có nhiệm vụ, anh đã uống rất nhiều và lúc đấy anh đã suýt gây ra chuyện lớn, từ đó anh dần dần ngừng chạm vào rượu và cuối cùng nó trở thành thói quen.
Về phần bây giờ, thuốc lá và rượu đều là những thứ xa xỉ đối với Lê Khinh Nam, anh không có lý do gì mắc phải loại thói quen xấu này.
“Nếu năm sau đất có thể được trồng trọt trở lại và động vật biến dị cấp bốn có thể ăn được và trở nên phổ biến thì chắc chắn sẽ không còn phải lo về vấn đề thiếu lương thực nữa, có lẽ Lễ hội mùa xuân sắp tới sẽ được tổ chức rất thú vị.” Lê Khinh Nam trầm ngâm suy nghĩ về điều đó, trong đầu đang hình thành nên một kế hoạch.
Mặc dù mỗi nhà đều không có TV, không có đài truyền hình, máy ảnh các loại, nhưng lại có thể được trực tiếp chiêm ngưỡng cảnh vật, cho dù trước ngày tận thế cũng sẽ không náo nhiệt như vậy.
Căn cứ phía Tây hiện nay có Bạch Lăng Vi cố ý hay vô ý cung cấp tin tức, nhiều phương hướng nghiên cứu đã rõ ràng, tiết kiệm được nhiều đường vòng. Vì vậy, thời gian này cắn cứ rất có triển vọng và thịnh vượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT