Mà Bạch Thần vốn dĩ quan tâm đến cô nhiều như vậy, bởi vì trách nhiệm, hứa hẹn, và nhân tiện mà thôi, người như cô, thật lòng không quan trọng đến thế.
Có hơi không cho là đúng bĩu môi, Bạch Lăng Vi cầm hai ngàn năm trăm vạn này càng thêm yên tâm thoải mái, đạo bất đồng khó lòng hợp tác, bọn họ nếu không phải cùng một đạo, vậy tận thế tiến đến, liền tự mình ai nấy lăn lộn đi! Không ai phải nợ ai, như vậy là tốt nhất.
Đang lúc Bạch Lăng Vi suy nghĩ đến xuất thần, không chú ý tới quản gia từ dưới lầu đi lên, nhìn thấy cô, ngẩn người: “Tiểu thư, cô muốn ra ngoài sao? Vậy tôi bảo thím Hoàng chuẩn bị bữa sáng cho cô.
Bởi vì nhìn thấy Bạch Lăng Vi đeo cái túi, cho nên quản gia theo bản năng cho rằng cô muốn ra ngoài, đương nhiên, nghĩ vậy cũng không sai.
Giọng nói này, cũng làm cho Lam Nghị và Bạch Thần chú ý tới Bạch Lăng Vi, đều có hơi kinh ngạc nhìn cô, có lẽ thật sự chưa từng thấy cô dậy sớm như vậy, bằng không, bọn họ nói chuyện cũng sẽ không kiêng nể gì như thế.
“Không vội, em đặt vé máy bay, đi muộn sẽ không kịp.” Bạch Lăng Vi chạy xuống lầu, nhìn Lam Nghị và Bạch Thần thản nhiên cười: “Anh, anh Nghị, em phải ra ngoài, chờ em trở về gặp lại.”
Nói xong, đã không còn sợ hãi và hướng nội như bình thường chút nào, còn đưa tay vẫy chào hai người, mới hài lòng ở trong ánh mắt đờ đẫn của hai pho tượng điêu khắc hình người, thong thả ung dung rời đi.
Đi xa, Bạch Lăng Vi phụ cười khúc khích một tiếng, người cầm đầu tập đoàn Bạch thị và tập đoàn Lam thị lại bị cô làm ngây người? Ha ha, có cảm giác thành tựu quá.
Đây là sở thích xấu của Bạch Lăng Vi phát tác, trước khi đi cũng cố ý đùa giỡn hai người một phen. Giữa bọn họ chỉ thân hơn người xa lạ mà thôi, không phải vướng bận lẫn nhau, thật tốt.
Sau khi cười xong, Bạch Lăng Vi nhanh chóng tiếp tục bận rộn với công việc của mình, thuê một chiếc xe, chở mình đến một chợ nông sản cỡ lớn, mua không ít rau quả, còn có các loại thịt tươi.
Sau đó, từ từ đặt mua rất nhiều gia cầm sống như gà con vịt con ngỗng con thỏ trắng, ở trong không gian Thần cấp đi vòng quanh một một sơn cốc nhỏ, thừa dịp địa điểm an toàn, nhanh chóng thu một đám động vật kêu la vào trong sơn cốc, trực tiếp thả nuôi, nhất thời, lỗ tai thanh tịnh không ít.
Làm xong mọi thứ, Bạch Lăng Vi mới xuất hiện ở trong chợ một lần nữa, lại mua một mẻ tôm cá nước ngọt, sau đó bỏ vào nước sông trong không gian, lập tức lại trở về đi dạo hai vòng, rốt cục thấy được mục đích của mình —— công ty hạt giống.
Ngày hôm qua ở trên mạng cô cũng đặt mua trên mạng một lô hạt giống tương đối lớn, cũng không thể lập tức nhận được, hơn nữa, chẳng qua vì cô mua quá nhiều mà khiến người ta chú ý ở trong hiện thực, cho nên, tách ra hành động.
Hiện tại tìm được công ty con hạt giống, đương nhiên cũng không khách sáo, chỉ cần có bán, mặc kệ rau dưa hay là hoa quả, hoặc là cây cối, mỗi loại đều mua một ít, cũng may hành vi này cũng không tính là thái quá, mặc dù bị nhân viên phục vụ nhìn nhiều vài lần, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì.
Tổng số hạt giống chắc chắn đã đủ, Bạch Lăng Vi cũng không thể giống như vừa rồi, mua một ít liền tìm một góc chuyển vào trong không gian một chút, cũng may trước đó cô đã tìm một khách sạn gần đó, sau khi thuê một căn phòng, liền để cho công ty giao hàng trực tiếp hỗ trợ dọn qua.
Cho ít tiền boa, để cho người giao hàng đi, Bạch Lăng Vi lập tức thu hạt giống của mấy túi vải bao bố lớn trên mặt đất vào kho hàng, cầm máy tính xách tay đi ra nghỉ ngơi một hồi, liền ôm chó con chạy thẳng đến sân bay.
Đương nhiên, chó con không thể lên máy bay, tiến vào sân bay trước, Bạch Lăng Vi thu chó con cực kỳ không tình nguyện vào không gian sủng vật, một mình thoải mái lên máy bay.
Điểm dừng đầu tiên, là một thị trường giao dịch hải sản vùng duyên hải thành thị, lớn nhất nổi tiếng nhất, Bạch Lăng Vi bận rộn giống như con quay, xoay tới xoay lui, đều mua tất cả chủng loại mình có thể nhìn thấy được vào tay, sau đó bỏ vào đại dương bên trong không gian mặc cho chúng sinh sản nảy nở, trưởng thành.
Tương đối rẻ thì mua nhiều một chút, đắt thì mua ít một chút, tóm lại, tốt nhất là không bỏ sót chủng loại nào. Nói đến, rốt cuộc cô cũng là người tham ăn, đối với hải sản mỹ vị, cô cũng thường xuyên thèm nhỏ dãi.
Tốn trọn vẹn thời gian năm ngày mua không biết bao nhiêu đồ vật, Bạch Lăng vi cảm thấy mỹ mãn bay về địa phương khác, ví như, ở thảo nguyên, mua ít dê con bò con, thậm chí, còn mua được mấy con nai con, toàn bộ đều thả vào thảo nguyên trong không gian để nuôi.
Thỉnh thoảng lúc đi dạo ở bên ngoài, còn bắt được một ít giống vật không mất tiền thả vào trong không gian, cũng tăng thêm một ít năng lượng sống.
Còn tỷ như, để lấy dược liệu nổi tiếng vùng núi, Bạch Lăng Vi cũng không có từ bỏ, cấy ghép rất nhiều dược liệu vào đất liền ở trong không gian, đồng thời, mua một ít dược liệu Đông y đã từng bào chế qua.
Muốn nói đến thuốc, thuốc Đông y tuyệt rẻ hơn thuốc Tây nhiều,kỹ năng sống của hệ thống chắc chắn sẽ không thiếu thuật luyện thuốc, Bạch Lăng Vi tính toán, sớm đã đánh đến bốp bốp bốp vang.
Mỗi khi đến một nơi, Bạch Lăng Vi cũng sẽ không bao giờ quên nhà máy mình đã đặt hàng, tìm buổi tối sẽ đi qua nhận hàng, sau đó ngụy trang thành dạng vẻ bị lôi đi.
Về phần có thể bị người hoài nghi hay không, cô cũng lười quản, dù sao bắn một phát súng cũng sẽ thay đổi cục diện, lại qua một đoạn thời gian nữa tận thế cũng tới, cho dù hoài nghi cũng không xảy ra phiền toái gì.
Trong quá trình thu thập những thứ này, phiền toái nhất vẫn là gạo thóc các loại lương thực chủ yếu khác, bởi vì tìm không thấy nơi nào mua trực tiếp số lượng lớn, hơn nữa giá cả các nơi trong cả nước đều giống nhau, đừng nghĩ có thể đè thấp giá cả, mua được giá rẻ.
Đối với việc này, cũng không thể không nói, đối với mạt thế là trận thảm họa lớn của nhân loại, tổ chức quốc gia thực sự đã sớm biết trước được, hơn nữa, còn đã chuẩn bị không ít.