Hạ Mạt chỉ thấy sống lưng tê dại, cậu nhìn thấy răng của Tiểu Lục ư?
Đây là con quái vật gì thế?
Tiểu Lục nhận ra tầm mắt của Hạ Mạt thế là lập tức cuốn thịt của mình vào một góc và từ từ ăn: Hừ, thằng nhóc hư đốn còn nhớ thương thịt của mình hả? Không có cửa đâu!
Hạ Mạt thu lại tầm mắt và vùi đầu ăn khoai tây. Cậu không ăn thịt là muốn tiết kiệm chờ lúc nào thèm lại ăn.
Tiểu Lục trộm nhìn thoáng qua, hừ, ăn chậm thế à? Chờ mình ăn xong sẽ qua kia cướp ăn hết.
Hạ Mạt còn không biết phần thịt của mình bị cái kẻ mang thù là Tiểu Lục nhớ thương mà chỉ muốn để dành về sau lại ăn.
Lâm Lăng không quản Hạ Mạt nghĩ gì, sau khi ăn xong cô bỏ bát lên bệ bếp rồi tới nhà tắm rửa mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT