“Anh có biết mình đang làm gì không, Kỷ Tri Thanh?”
Tịch Căng quay mặt đi, né tránh những nụ hôn dồn dập đang tới. Hắn đưa tay xoa nhẹ mặt Kỷ Tri Thanh, buộc y phải ngẩng đầu lên. Giọng hắn trầm thấp: “Anh biết mình đang làm gì không?”
“Biết. Tôi đang…”
Kỷ Tri Thanh bật cười khẽ, ý thức cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại. Y ngẩng đầu, ghé sát tai Tịch Căng, thì thầm: “Phiền Tịch phó đội …”
Giọng nói tựa như tiếng ca mê hoặc từ đáy biển sâu, như yêu ngư nhảy lên ghềnh đá, dẫn dụ những kẻ lạc lối trên bờ.
Hai chữ cuối cùng y nói nhỏ tới mức chỉ còn là tiếng khí, hàm chứa chút ý cười mơ hồ, như chiếc móc nhỏ cào nhẹ da thịt, kéo theo cơn sóng ngầm nổi lên giữa đêm yên tĩnh.
Đôi mắt Tịch Căng lập tức tối sẫm, vành tai đỏ bừng. Hắn cố kìm nén, không để cảm xúc dao động, chăm chú nhìn vào đôi mắt màu trà trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT