“Ô ô ô ô!!!”
A Nhuyễn ôm mặt khóc nức nở, nước mắt giàn giụa, trông như một túi nước sắp vỡ.
Phất Tri khoác thêm ngoại bào, chậm rãi đi đến bên cửa sổ, duỗi tay đẩy nhẹ.
Tuyết cuốn theo gió lạnh ùa vào, quét đi chút hơi ấm mong manh trong tẩm cung.
Y khẽ cúi mắt, nhìn về phương xa, nơi sau núi phủ đầy tuyết trắng, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.
Một lúc lâu sau, mới lười nhác lên tiếng, “Khóc cái gì?”
A Nhuyễn nấc nghẹn, giọng lẫn nước mắt, “Chủ nhân… ô ô ô… ngược quá… quá thảm…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT