Từ ngày ấy trở đi, Ân Lĩnh Tây càng thêm trầm mặc.
Mỗi ngày, hắn lặng lẽ lấy máu đầu tim, chờ Phất Tri ăn xong cơm, rồi đúng giờ đưa y đến Thanh Trúc Sơn.
Sáng sớm đi, khi trời tối lại về.
Mỗi lần trở về, trên người Phất Tri luôn có thêm vài dấu vết—chẳng hạn như vết nứt ái muội bên môi, dấu cắn nhàn nhạt trên cổ, hay mùi hàn trúc thoang thoảng quanh thân.
Có lúc, y lại thiếu đi một vài thứ—như đai buộc eo, chiếc cúc tay áo vương trên vạt áo…
Ánh trăng dịu dàng hắt xuống, chẳng biết nên gọi là ấm áp hay lạnh lẽo.
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play