Cố Miên Lương rũ mắt, nhìn đầu ngón tay mình đã bị cào đỏ, im lặng một lúc, sau đó chậm rãi gỡ từng ngón tay của Vân Phù ra. Hắn lui về sau nửa bước, giọng nói vẫn không thay đổi:
“Vân Phù, ngươi đừng làm loạn.”
Thiếu niên run rẩy tiến lên một bước, giống như một con thú nhỏ sắp bị vứt bỏ. Nước mắt y rơi xuống, thấm ướt mu bàn tay Cố Miên Lương còn chưa kịp thu về.
“Nghĩa phụ, ta không làm loạn…”
“Chúng ta đã được nguyệt thần chúc phúc trong lễ Bái Nguyệt, đã lập thề giữa Tứ Hoàng Sơn… Những thứ ấy không thể nói không là không có, không thể…”
Y nói năng lộn xộn, hoảng loạn mà bất lực, cố gắng nhắc lại từng lời Cố Miên Lương đã từng nói với y, mong rằng hắn có thể nhớ lại.
Đáng tiếc, thứ duy nhất y nhận được chỉ là một tiếng thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play