Cảnh quan trong dịch quán vẫn còn bừa bộn, phòng nghỉ cũng chưa kịp thu dọn.
Nguyệt Tranh vốn định đưa Vu Úc Niệm về phòng mình, nhưng vừa nhớ tới ánh mắt chán ghét của y khi nãy, bước chân khựng lại, cuối cùng ôm người đến một đình hóng gió gần đó.
Nguyệt Tranh đỡ Vu Úc Niệm ngồi xuống ghế đá, buông hết rèm chắn gió xung quanh, rồi phân phó hạ nhân bên cạnh:
“Đi gọi y sư đến ngay.”
Vu Úc Niệm ho khẽ, sắc mặt mờ mịt, cố sức chống người dậy:
“Không cần phiền phức…”
Nguyệt Tranh nhíu mày:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT