Biên Duyên nhìn mọi người rời đi rồi lại quét mắt nhìn chiếc xe đồ ăn phía trước, bước chân vừa đổi hướng đã có một cơn đau ập đến, cô nhịn lại rồi đi đến nhà tắm công cộng. Dù sao cô cũng không thể đến gặp con trong bộ dáng dính đầy máu như thế này được.
Trong phòng tắm đen kịt, Biên Duyên giội mấy chậu nước lạnh lên cơ thể, rửa sạch sẽ mùi thối trên người rồi mới run rẩy nhịn cơn rét lạnh đi đến xe đồ ăn.
Biên Duyên đi ngang qua lớp phòng ngự, đứng bên cạnh cửa xe nhìn khu chợ hỗn độn một mảnh mà đáy lòng ngũ vị tạp trần, vừa rồi đám Địa Thú tấn công đầu tiên vào chỗ này, chỉ thoáng chốc chúng đã hủy hoại cả một khu chợ sầm uất.
Biên Duyên nhìn vết máu màu xanh lục dưới đất rồi nâng hai tay mình lên xem xét, đáy lòng cô không rõ cảm xúc gì, cô có một năng lực khủng bố như thế ngoài việc làm người ta hâm mộ, còn sẽ khiến mọi người e dè và khiếp sợ.
Ông bà ta dạy rất đúng, dù cây có mọc thành rừng thì gió mạnh cũng vẫn thổi bật rễ.
Nhưng mấy chuyện đó là việc cô phải suy nghĩ sau này, Biên Duyên nhớ đứa con vẫn còn trên xe đợi mình nên chỉnh lại biểu cảm thật tốt mới đẩy cửa ra lên xe.
"Mẹ." Cô chỉ vừa bước lên bậc thang, An An đã lao tới chỗ cô như một viên đạn pháo, đôi tay ngắn ngủn của cậu bé ôm lấy bắp đùi của cô, giọng nói nghẹn ngào bị đè lại có chút nặng nề.
"Bảo bối, người mẹ đang dính nước, để mẹ thay quần áo xong sẽ bế con có được không?" Biên Duyên xoa đầu An An, dịu dàng cười nhắc nhở cậu bé.
"Vâng, mẹ đi thay quần áo đi." An An có thể cảm nhận được nhiệt độ lạnh buốt trong lòng bàn tay mẹ mình, cậu bé nhẹ nhàng buông hai tay đang ôm bắp đùi của cô ra, thầm nghĩ chắc mẹ lạnh lắm chứ không làm sao mà bàn tay luôn ấm áp của mẹ sao lại lạnh lẽo như vậy chứ?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT