Trấn Nam vương phi khẽ cười, ánh mắt nhìn qua một lượt rồi dừng lại trên người Bùi Tư Kỳ, người từ lúc bà cất lời đã đứng đó đầy vẻ lúng túng.
"Bùi công tử, ngươi thực sự chịu ơn của Ngũ tiểu thư sao?" Nụ cười của bà hiền lành, nhưng trong đáy mắt lại ánh lên tia sắc bén. Vậy thôi cũng đã khiến cho Bùi Tư Kỳ phải sợ hãi, nói năng có phần lắp bắp.
"Ta..."
"Bùi công tử." Phu nhân Trung Sơn Bá lên tiếng: "Ngươi muốn nói gì thì cứ nói thẳng, sao phải chần chừ làm chi?" Ánh mắt bà ta rơi vào bức tranh hắn ta đang cầm, ánh mắt mang theo vài phần tò mò: "Tranh này, cũng là do Ngũ cô nương vẽ sao? Ha ha... Vốn đã nghe danh Ngũ cô nương đây tài nghệ phi phàm, nhất là hội họa, nét bút vững vàng, ta vẫn luôn muốn tận mắt chứng kiến. Hôm nay là cơ hội hiếm có, Bùi công tử có thể cho ta xem qua một chút chăng?"
"Không, không thể." Bùi Tư Kỳ lập tức từ chối quyết liệt, hắn ta ôm chặt bức tranh vào lòng như thể cực kỳ quý trọng nó vậy.
Ánh mắt phu nhân Trung Sơn Bá hơi lóe lên, nhưng không hề nổi giận: "Ha ha, nếu nói vậy thì có lẽ bức tranh này rất quan trọng với công tử rồi, là ta đường đột, mong công tử đừng để ý."
Bùi Tư Kỳ vẫn ôm chặt bức tranh, cúi đầu không nói câu nào. Một nỗi bi thương chợt tràn ra khỏi người hắn ta, ảnh hưởng đến cả mọi người xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT