Hứa Chung thở dài nói: “Chúng cũng thực sự thành công, dùng một lần tua ngược thời gian xóa thẳng phần trải nghiệm và ký ức này của anh đi, anh cũng chỉ là một nhà sinh vật học bình thường, không còn là nhân vật quan trọng nắm giữ chìa khóa nữa rồi.”
“Không.” Diệp Sơ nói: “Vì em có thể nhìn thấy những mảnh vỡ này, vậy thì chứng tỏ những ký ức này vẫn còn, bây giờ chúng ta phải nghĩ cách tìm ra chúng.”
“Đúng vậy!” Giọng điệu Hứa Chung bừng tỉnh, vì mất hết toàn bộ ký ức nên anh vẫn chưa phản ứng kịp.
“Vậy anh nghĩ xem? Chúng ta bắt đầu thế nào thì được?” Diệp Sơ dẫn dắt nói: “Chủ yếu là anh phải tự mình nhớ về trải nghiệm ở Ích Thành.”
“Ừm...” Hứa Chung trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Em còn nhớ những chi tiết về căn phòng của anh không? Chúng ta xem thử có thể suy đoán ra được đó là khoảng thời gian nào không.”
“Để em nghĩ xem nào.” Diệp Sơ nhắm mắt hồi tưởng, tránh bị dáng vẻ trước mặt của Hứa Chung làm ảnh hưởng: “Là ban ngày, thời tiết khá đẹp, em nhớ có thể nhìn tang thit trời bên cửa sổ. Anh mặc một chiếc áo khoác màu nâu... bên trong hình như là một chiếc áo thun trắng, in một số ký hiệu hóa học, nhìn qua thì có vẻ đang là mùa xuân hoặc mùa thu?”
“Được, còn gì nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT