Suốt ngày thịt gà thịt bò, ngán chết đi được, mấy con người này, thật chẳng biết hầu hạ người ta. Chỉ có Lữ Bố, con chó ngốc này vẫn mãi nhiệt tình như vậy, mày có hiểu là chỉ cần nhịn ăn một bữa, con người sẽ mang đồ ngon hơn cho mày ăn không hả?
Cuối cùng cũng đợi được Lữ Bố ăn xong, Tiểu Hắc lại dẫn nó đi tuần tra một vòng, xem lãnh địa của mình có gì bất thường không, quan trọng hơn là phải xem mấy “Kho lương.” quen thuộc của mình lại tính cung cấp gì cho mình đây.
Trong kho này có ba người tạm coi như hiểu chuyện, một bà cô già, một người đàn ông trung niên, một cô gái trẻ.
Bà cô già thì tùy, người đàn ông trung niên còn biết ý giã thịt tươi cho nó ăn và đồ của cô gái trẻ là tốt nhất, có cả hạt thức ăn cho mèo rất ngon, thậm chí còn có cả đồ hộp! Chỉ có điều mỗi lần gặp cô gái này, trên mặt cô gái luôn có chút buồn bã, có lẽ trước đây cô ấy cũng từng có một chú mèo như nó.
Vì vậy, thường vào lúc chạng vạng, Tiểu Hắc sẽ chủ động đến gần, dụi dụi cô gái này một cách thân mật, làm vài động tác đáng yêu để chọc cô ấy vui.
Tất nhiên, bây giờ là buổi sáng, con người vẫn đang ngủ, miễn áp lực giao tiếp cho Tiểu Hắc. Sau khi tuần tra xong kho, Tiểu Hắc sẽ quay lại bên cạnh Diệp Sơ.
Lúc này, Lão Tôn đã dậy rồi. Các đầu bếp đều dậy rất sớm, Lão Tôn cũng không ngoại lệ. Tiểu Hắc chọn lúc này quay về là để xin Lão Tôn chút đồ ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play