Vẻ mặt kinh hãi của Chung Giang Hải gần như không ngừng lại, vốn dĩ ông cho rằng dựa theo tính cách thích sạch sẽ của Chung Tình. Sau khi nhìn thấy nhà máy như vậy chắc chắn cô sẽ mỉm cười từ chối, hơn nữa còn nhanh chóng chạy trốn, không ngờ Chung Tình chẳng những không chạy trốn mà còn bảo ông phải trả giá.
Người dẫn bọn họ đi xem nhà máy vì ngại ngùng, muốn giơ tay ra tìm một chỗ để đặt tấm ván gỗ trước, nhân lúc ông ấy không chú ý bên này, Chung Tình vừa vặn có thời gian thì thầm vài câu với Chung Giang Hải.
"Con thấy giá có thể thấp hơn trước đây, có vẻ đối phương không muốn dọn dẹp, tương đương với việc nếu chúng ta tự thu dọn thì có thể trả giá tiền thuê mỗi tháng xuống. Nhưng tìm người đến làm việc, không dùng đến nhiều tiền như vậy, có thể trả xuống mức thấp nhất của bọn họ." Chung Tình nói.
Cô hiểu suy nghĩ của những người này, giá cả báo ra chắc chắn phải cao hơn giá thấp nhất. Lúc đi học cũng có giáo viên nói với bọn họ sau này một khi vào nghề, trả giá và tăng giá đều phải có cách. Tuy cô chưa từng thử, cũng chưa nắm giữ tinh túy, nhưng về đạo lý thì cô hiểu.
"Chú hiểu rồi." Dân giang hồ Chung Giang Hải vừa nghe, lập tức hiểu được, giơ tay lau mặt, ở trước mặt giá cả thì ăn chút đất tính là cái gì?
Vốn dĩ giá nhà máy sẽ không thấp như vậy, chủ yếu là bỏ hoang mấy năm, thật sự có chút theo không kịp phát triển. Hơn nữa nó bẩn như vậy mà còn định đòi cao hơn chắc? Đó là chuyện không thể.
Người tạo mối quan hệ cho bọn họ cũng coi như là có mặt mũi, hôm nay đến là một người phụ trách có thể tự ý quyết định. Ông chủ nhà máy này sẽ không quá để tâm, giá cao thấp hoàn toàn dựa vào một câu của người phụ trách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT