Sáng sớm ngày chủ nhật Chung Tình ra khỏi cửa, Ngô Anh Hà đã mặc quần áo sẵn chờ ở dưới lầu từ sớm. Chung Tình thấy tâm trạng bà đã khôi phục lại một chút, đeo kính râm kiểu dáng người già, gió biển thổi mạnh, chắn cát bay tứ tung.
Từ khu vực nội thành đến bờ biển Ánh Dương khoảng chừng bốn mươi phút, Chung Tình lái xe đi qua ít nhất cũng phải sắp một tiếng nhưng hai người cũng không vội, chậm rãi đi.
Quảng cáo Nam Thành trước đó đã sớm được gỡ bỏ, bây giờ đã đổi thành cái mới. Chung Tình đi trên đường còn nói với Ngô Anh Hà, cô nói mình đã từng thấy qua, vừa đi vừa nói chuyện đi về phía bờ biển Ánh Dương.
Chung Tình theo thói quen dừng ở vị trí bình thường cô đậu xe, nhưng hôm nay không biết là làm sao, cửa biển Ánh Dương này có không ít xe nhỏ đỗ, trong đó còn có mấy chiếc nhìn đặc biệt khác biệt. Cô nhìn một lúc lâu, cũng không tìm được vị trí, vì thế chỉ có thể đi tiếp, đi đến vị trí cô đỗ xe lần trước.
"Lần trước bà đến đây là năm 92, chỉ chớp mắt các con đã lớn như vậy, bờ biển Ánh Dương cũng thay đổi nhiều." Ngô Anh Hà ngồi trên xe nói.
"Cho nên con mới phải dẫn bà tới đây chơi, bà còn không muốn tới." Chung Tình vừa cười vừa nói, xem như tìm một vị trí cách đó không xa, hôm nay cũng không biết là ngày gì, bờ biển Ánh Dương vậy mà lại đầy xe.
"Có gì mà đồng ý hay không đồng ý chứ, bộ xương già này của bà còn học theo mấy người trẻ tuổi làm gì. Ở nhà và ở bên ngoài có thể khác nhau bao nhiêu chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play