Về đến nhà, Chung Tình tiện tay để túi quà lên bàn trà, nghĩ rằng chỉ là quà Noel của khu nghỉ dưỡng, chắc mọi người cũng được tặng như nhau, hoặc táo, hoặc thứ gì đó tương tự. Hồi đi học, cô cũng hay được tặng quà kiểu này.
Vì thế cô cũng không vội mở ra mà trước tiên đi tắm.
Chung Tình chẳng mong chờ gì ngày lễ đặc biệt này cả. Dù sao cô cũng chưa từng đón Noel bao giờ, so với những nơi khác thì có lẽ Nam Thành náo nhiệt hơn, chủ yếu là vì Nam Thành không phải là thành phố ít người ngoại tỉnh. Danh tiếng du lịch của Nam Thành đã vang xa từ năm 1999 nhờ sự phát triển sinh thái và không khí trong lành. Sau này Nam Thành phát triển thêm nhiều hồ nước và bờ biển nên dần trở thành một điểm du lịch.
Nam Thành thuộc vùng cận nhiệt đới nên quanh năm như mùa xuân, chỉ là mùa đông vẫn có chút lạnh, dù không thể so với miền Bắc nhưng người dân ở đây cũng phải mặc quần áo có lớp lót lông. Những ngày lạnh nhất thì mặc áo khoác mỏng nhưng cũng không kéo dài quá mười ngày.
Nhưng nơi này vẫn có một nhược điểm, đó là mùa nồm, mùa thu đông ở đây vừa ẩm ướt vừa lạnh lẽo, nhưng bên vườn trái cây đỡ hơn một chút, vì không ở gần biển. Bãi biển Ánh Dương tuy được gọi là bãi biển nhưng thực ra bãi biển rất nhỏ, nếu ngồi trên máy bay nhìn xuống thì chỉ to bằng bàn tay, chẳng qua là nơi gần thành phố nhất và có nhiều khách du lịch nhất, cuối cùng đổi tên thành bãi biển. Đầu những năm 90, bãi biển Ánh Dương vốn được gọi là hồ Liễu Cầm.
Chung Tình từ phòng vệ sinh đi ra, mặc áo ngủ tay dài và quần dài, nhìn thấy điện thoại di động rung trên mặt bàn, cô cầm lên nhìn, là bà cụ Ngô Anh Hà, lập tức nhấc máy nói: "Bà ơi, sao bà còn chưa ngủ?"
Đã gần mười giờ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play