Không khí trong xe trở nên mập mờ, hơi thở của cả hai hòa quyện vào nhau. Gió từ bên ngoài thổi vào nhưng nhiệt độ trong xe dường như chẳng giảm đi chút nào.
Sự kiềm chế mà Bùi Dịch cố gắng duy trì bấy lâu nay cuối cùng cũng bùng nổ khi Tuyên Địch thốt ra câu nói đó. Anh nhìn cô, ánh mắt nóng rực đầy mãnh liệt. Sau khi tự kiềm nén một chút, anh quay đầu lại đóng kín toàn bộ cửa sổ xe.
Ngay giây tiếp theo, anh cúi người xuống, một lần nữa phủ lên đôi môi của cô.
Cơ thể Tuyên Địch bị đẩy ngửa về phía sau, cô khẽ "ưm" một tiếng, chân mày hơi nhíu lại. Cảm giác đầu óc vốn đã mơ màng giờ như bị điện giật, vô số pháo hoa rực rỡ nổ tung trong cơ thể cô. Cô cảm thấy nóng, càng lúc càng nóng. Cô biết rõ tất cả đều là do người đàn ông trước mặt mang đến, nhưng lại không thể ngăn mình ôm chặt lấy anh, muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa.
Trong màn đêm tĩnh lặng, tiếng thở gấp gáp và những nhịp thở nhẹ nhàng hòa quyện thành một giai điệu đầy mê hoặc. Mọi chuyện tưởng chừng sẽ tiếp tục với ngọn lửa đam mê ngày càng bùng cháy, thì bất chợt bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại.
Lâm Tích: "Đủ rồi đấy, tôi đợi bên ngoài lâu lắm rồi."
Bùi Dịch: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT