Bãi đỗ xe trong đêm khuya thật yên tĩnh, ánh đèn và ánh sao xa xa chiếu sáng, nhưng gần ngay trước mắt, là hai trái tim từng cố che giấu, giờ đây trong đêm tối này, dần dần trở nên rõ ràng.
Rất lâu sau, Tuyên Địch vẫn nhớ rõ độ ấm của chiếc áo khoác Bùi Dịch mặc đêm ấy, nhớ rõ sự dũng cảm nhỏ bé khi cô hôn anh, và nhớ rõ ánh mắt anh nhìn cô lúc đó, ánh mắt tràn đầy bất lực nhưng lại ẩn giấu tình yêu sâu đậm.
Khi nói ra câu "trái tim em đã bị anh đánh cắp" từ tận đáy lòng, Tuyên Địch đã hiểu.
Sau bao năm, cuối cùng cô cũng học được cách yêu một người.
Bùi Dịch sau đó không lấy lại áo khoác. Trước khi chia tay, anh tiễn Tuyên Địch đến trước thang máy, rồi nói: "Về nhà ngủ sớm nhé."
Tuyên Địch mỉm cười đáp: "Được."
Có lẽ đây là buổi tối hài hòa nhất giữa hai người kể từ sau lần "Hải Vương" bị lật thuyền. Dù nhiều lời chưa được nói rõ ràng, nhưng Tuyên Địch cảm nhận được cả hai đang dần dần tiến lại gần nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play