Đến nơi, Ninh Tịnh cởi giày, xắn quần đến đầu gối, bước về phía tảng đá ngầm bằng phẳng giữa biển, một nửa chìm trong bóng râm.
Đôi chân giẫm lên cát mịn, mỗi bước đi đều lún xuống một chút. Càng đi sâu về phía trước, nước biển càng cao, nhưng sâu nhất cũng không quá eo nên vẫn rất an toàn.
"Tùm" một tiếng, Ninh Tịnh nhảy lên tảng đá ngầm —— tuy cơ thể này là của Hi Di Nhĩ, nhưng kỹ năng nhanh nhẹn của cô đã truyền lại cho Ninh Tịnh một cách hoàn hảo.
Đổ túi thịt tươi ra, Ninh Tịnh rút một con dao nhỏ sắc bén.
Câu cá là cả một nghệ thuật.
Nhân ngư là loài ăn tạp, nhưng thường ăn nhất vẫn là cá — động vật trên cạn rất khó kiếm, mà thịt nấu chín thì họ chưa từng ăn, nên không thể rút ra kết luận thích hay ghét từ kinh nghiệm. Thịt cá là an toàn nhất, cô còn cố ý chọn phần bụng cá tươi ngon nhất.
Ngoài việc chọn mồi đúng loại, còn phải đảm bảo độ tươi ngon — khứu giác của nhân ngư rất nhạy bén, không ăn thịt thiu. Mồi không tươi sẽ đuổi khách. (⊙v⊙)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play