Lời của Lý Bàn Tử càng nói càng khó nghe, Chúc Hạ Dương cuối cùng cũng đã hiểu tại sao Diên Hi nói là họ sẽ không nhúng tay vào chuyện của người khác, đơn giản là chỉ tự chuốc lấy nhục thôi. Không có ai quan tâm năng lực của gia tộc Bắc Minh thế nào, họ chỉ bọn họ chỉ nhớ sự việc kia, chỉ biết bọn họ không còn uy phong ngày xưa.
Diên Hi thật sự không nhịn được, trên gương mặt nhỏ hiện lên vẻ tức giận, cầm kiếm chuẩn bị tiến lên nhưng lại bị Chúc Hạ Dương ngăn lại.
Cô cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu cách kính râm nhìn thẳng Lý Bàn Tử, lạnh lùng nói: “Số tiền này của Lý trưởng trấn không phải là vơ vét mà có sao? Hơn nữa chúng tôi cũng không định lấy tiền, chỉ muốn cá cược.”
“Cô cảm thấy ông đây có tâm trạng cá cược với cô sao? Nếu không phải bây giờ làm thế nào cũng không có hứng thì ông đây...” Thấy Trình Thư Dịch lại một lần nữa siết chặt nắm đấm, Lý Bàn Tử lập tức nắm lấy áo đạo của Trương Thiên Sư để ông ta cản phía trước, nụ cười dâm đãng trên mặt ban nãy cũng đã biến thành sự hoảng sợ.
Lời đến khóe miệng cũng không dám nói ra.
“Quản cho tốt miệng chó của ông, nói sai một câu thôi sẽ khiến ông chết không rõ lý do.”
Trên gương mặt đẹp trai của Trình Thư Dịch hiện lên sự lạnh lùng, đưa lưng về phía Chúc Hạ Dương, sát ý lạnh như băng trong mắt khiến Trương Tiên Sư và Lý Bàn Tử rùng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play