“Hổ Vằn, bình tĩnh.”
Nhìn thấy Hổ Vằn lao về phía Chúc Hạ Dương, Mạc Thần hô lớn một tiếng muốn gọi anh ta lại.
Tất nhiên là Mạc Thần không lo lắng Chúc Hạ Dương sẽ bị tổn thương, nhưng mà Chúc Hạ Dương là trừ tà sư, Hổ Vằn chẳng khác nào là lấy trứng chọi đá.
Chỉ thấy thân thể của Chúc Hạ Dương nhẹ nhàng nhảy lên, bàn tay vỗ liên tiếp lên đỉnh đầu Hổ Vằn, mông của Hổ Vằn ngồi bệt xuống đất, trên mặt gạch men xuất hiện nhiều vết nứt.
Thấy Hổ Vằn đã trở lại bình thường, Chúc Hạ Dương nhẹ giọng nói: “Biết vì sao anh không thể ở lại không?”
Hổ Vằn ủ rũ cúi xuống gật đầu.
“Vương Tự chết một cách tự nhiên, trong lòng không có oán hận, hơn nữa anh ta được Dạ Minh cho phép, tôi cũng không thể nhúng tay vào. Tôi chỉ là một trừ tà sư, có nghĩa là một người có thể đi lại ở cõi âm, chỉ có quyền lợi của một người trừ tà ác và danh nghĩa chánh nghĩa, không thể tùy ý cho phép người âm ở lại cõi dương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT