Dạ Minh đưa tay ôm chặt lấy Chúc Hạ Dương, nhẹ giọng nói bên tai cô: “Không sao, yên tâm đi.”
Giọng nói của anh dịu dàng như ánh mặt trời mùa xuân, cứ như là chỉ cần một câu nói nhẹ nhàng như vậy cũng đã có thể xóa tan hết mọi nghi ngờ trong lòng Chúc Hạ Dương.
Cho cô cảm giác rằng “người đàn ông này thật sự yêu mình”.
Trong đôi mắt đẹp nhưng lạnh lẽo của người đàn ông nọ không hề có tình cảm, rất lạnh lẽo.
“Vị này là?” Dạ Minh hỏi.
“Tại hạ là đại đệ tử Ninh Khanh Nam của đạo trưởng Thanh Vũ của Linh Vũ Quan!” Người đàn ông chậm rãi nói, trong giọng nói còn có cả sự khinh thường.
“Chưa nghe đến bao giờ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play