Trình Thư Dịch nhìn Khương Mịch vừa chăm chú vừa căng thẳng xử lý vết thương cho mình, tháo mắt kính rồi, nhìn cô càng xin đẹp, động tác nhìn ngốc nghếch lại có vẻ đáng yêu.
Lông mi dày dày lại càng làm đôi mắt cô đẹp hơn, gương mặt nhỏ trắng nõn không hề tì hết, không biết có phải do căng thẳng không mà cái miệng nhỏ nhắn khẽ cắn môi dưới, miệng tỏa ra mùi hương ngọt ngào, hấp dẫn không gì sánh được.
Vóc người của Khương Mịch kém hơn Diệp Thanh Ninh một chút, nhưng mà lúc mặc đồ công sở cũng rất nổi bật, hơn nữa cả người Trình Thư Dịch dựa vào ghế sofa, vì để mình thấy rõ hơn nên cô không thể không quỳ gối lên ghế sofa, chồm người về phía trước.
Mà chỗ đầu gối Khương Mịch tì vào lại ở giữa hai chân của Trình Thư Dịch.
Trình Thư Dịch ho nhẹ một tiếng, lại có vẻ như hơi không kiềm chế được sự mơ màng trong lòng.
Mà Khương Mịch khi nghe Trình Thư Dịch ho nhẹ lại càng tỏ vẻ sốt ruột: “Giám đốc Trình đau sao? Xin lỗi, tôi sẽ nhẹ tay hơn.”
Chết tiệt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT