Không còn cách nào khác, Dư Diễn không thể làm gì hơn là một mình đến điện của Diêm Vương, mà đứng ở một núi đầu lâu cách đó không xa, Thị Huyết Đế và Lô Sênh đứng bên cạnh nhau, dù Dạ Minh đã đi rồi, ánh mắt của Lô Sênh vẫn nhìn về phía trước.
Mà ánh mắt của Thị Huyết đế vẫn luôn nhìn nàng ta.
Giữa hai hàng lông mày của Lô Sênh có vẻ ảm đạm, nàng ta và Thị Huyết đế vừa đi đến đây đã nhìn thấy Dạ Minh, nàng ta đang định đi lên đã thấy Dạ Minh bỗng nhiên đứng lại, nói một câu “ta có chuyện” sau đó đi mất.
Trong ấn tượng của nàng ta lời của quỷ đế Hằng Cổ một là một hai là hai, nếu như đã quyết định chuyện gì thì sẽ không dễ thay đổi, cô gái này có thể khiến anh vứt bỏ tất cả, vội vàng đi đến bên cô ấy, xem ra đúng thật là không đơn giản.
“Ta nói không sai chứ, nàng có cần đi theo xem không, tự mình xác nhận lại?”
Lời của quỷ đế Thị Huyết vừa dứt đã bị Lô Sênh trợn mắt, nàng ta bông xoay người rời đi: “Ngài cứ kích thích ta chà đạp bản thân mình vậy sao?”
“Nàng nói vậy là sao chứ, đó chính là điều mà ta không mong muốn nhất.” Thị Huyết Đế đuổi theo sau, còn nói thêm: “Còn không phải do nàng không tin lời ta nói sao, về sau chuyện của quỷ đế Hằng Cổ, ta gặp nàng một lần sẽ nói một lần, vậy nàng mới tin.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT