Chúc Hạ Dương sửng sốt, ngại ngùng đỏ bừng hai má.
Đầu lưỡi mềm mại của hắn xẹt qua ngón tay cô, một cảm giác như bị điện giật bao trùm lấy toàn thân cô.
Nhưng mà lúc này ngón tay trong miệng đã không còn cảm giác đau đớn.
Cô biết máu của Dạ Minh có thể chữa khỏi vết thương, lẽ nào nước miếng của anh cũng có thể làm vết thương khép lại.
Đúng là cả người đều là báu vật mà.
Còn chưa đợi Dạ Minh buông tay cô ra, đã thấy Chúc Hạ Dương vội vàng rút tay ra, cầm tay Dạ Minh kéo đến trước giường.
“Em không sao, anh mau xem thử Bảo Bảo đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT